Tuesday, March 16, 2021

Câu hỏi: Người trí có cái nhìn về hiện tại lẩn kiếp sau như thế nào ? - TT Giác Nguyên giảng

 Câu hỏi: Người trí có cái nhìn về hiện tại lẩn kiếp sau như thế nào ?

Minh Hạnh chuyển biên

 TT Giác Nguyên: trong quá trình tu chứng hành giả luôn luôn đối diện rất nhiều thử thách đã đành, còn phải đối diện với rất nhiều cám dỗ trên đường đi. 

Có những hành giả khi tu về Tứ niệm xứ, theo kinh điển Nam tông, trước khi chứng đắc được một tầng Thánh nào đó, hành giả có thể cảm nhận rất nhiều hiện tượng kỳ lạ và hấp dẫn. Có người thấy cả thân người như được bao phủ bởi một vầng hào quang. Có người thấy toàn thân bỗng nhẹ nhàng, mát mẻ an lạc đến mức không thể mô tả bằng bút mực, bằng ngôn ngữ được. Có người nhận ra tâm trí của mình thoát nhiên sáng suốt, chợt nhận ra những điều trước đây mình chưa bao giờ nghĩ đến. Trong những trường hợp đó, nếu hành giả không tiếp tục chánh niệm tỉnh giác sẽ bị rơi vào, sẽ bị vướng kẹt trong những thành tựu nho nhỏ đó.

Thí dụ, trước đây hành thiền trước đây, mỗi lần xếp chân lại ngồi khá khá khoảng nửa tiếng, có người khá hơn ngồi một giờ, hai giờ, chúng ta cảm thấy nhức đầu gối đau lưng, có người cảm nhận như có một bầy kiến đang cắn đang đốt toàn thân của mình, nhưng từ từ đến một lúc nào đó hành giả sẽ cảm thấy rằng tất cả những cảm giác khó chịu này không còn nữa, cảm thấy thân nhẹ nhàng giống như một làn khói, hành giả cảm giác được sự mát lạnh đang bao phủ toàn thân. Có người không biết cho rằng đó là sự chứng ngộ, đặc biệt có người thấy vầng sáng phủ toàn thân mình, họ nghĩ đó là các hào quang dành cho Thánh nhân. Trong trường hợp ngộ nhận như vậy, hành giả sẽ không thể nào đi xa hơn được nữa.

Cho nên điều quan trọng trong cuộc tu là từ một người thường xuyên tu hạnh bố thí, cho đến người thường xuyên tu hạnh trì giới. Cao hơn nữa đến hạnh của một vị hành giả tu tập thiền chỉ, thiền quán. Thiền chỉ là tu tập trên 40 đề mục của thiền chỉ tịnh, thiền quán là tu tập theo tứ niệm xứ. Cho dầu đang tu tập ở pháp môn nào, hành giả luôn luôn nhận ra được chỗ khiếm khuyết của mình, luôn nhận ra được mục đích mình cần phải đạt đến và luôn hiểu rõ những gì chỉ là hoa cỏ bên đường trên hành trình mình đi đến cứu cánh giải thoát. Ngày nào chưa là Thánh nhân thì tất cả mọi thứ bắt gặp được trên đường vẫn chỉ là hoa cỏ trên lối đi mà thôi. Đã là hoa cỏ thì chúng ta có muốn lắm lắm, cũng chỉ lấy mắt mà nhìn một chút, dừng chân lại ngắm nghía một chút rồi lại tiếp tục lên đường. Bởi vì hành trình của chúng ta vẫn còn dài lắm và cứu cánh đích đến của chúng ta không phải chỉ là có chừng đó,

Ngày nào còn bị vướng kẹt trong những hoa cỏ bên đường, chúng ta không thể đi xa được, nói gì là những người không biết đạo, những người chưa từng học hỏi qua chánh pháp. Một sự thành tựu ngoài xã hội cũng rất có thể cho chúng ta ngộ nhận rằng mình là một người khôn ngoan. 

Trong bộ Puggalapannatti tức là bộ thứ tư của tạng Vi-diệu-pháp Đức Phật dạy rằng, trong đời này có những người mù mắt, có những người chột mắt và có những người sáng mắt. Người mù mắt bản thân hoàn toàn không có sự hiểu biết nào về đời về đạo. Họ không thể nào có sự hiểu biết để xây dựng một đời sống vật chất, đời sống nội tâm. Nhưng nếu một người chỉ có khả năng xây dựng đời sống vật chất hạnh phúc xem ra có lẽ  an toàn,  đầy đủ hấp dẫn, nhưng họ không biết được con đường trau dồi tâm linh của mình, không biết được hướng đi trong tương lai tức là sau khi xuôi tay nhắm mắt tắt thở rồi mình sẽ như thế nào. Họ không nghĩ đến, quan tâm lưu ý đến. Trong trường hợp đó, cho dù chúng ta có là một người thành tựu mỹ mãn trên đường đời, có được chỗ đứng trong xã hội, có khá lắm chúng ta chỉ là người hoàn tất được chặng đường trước mắt mà thôi, còn chặng đường tương lai xa xôi thật sự chỉ là chỗ đến mù mịt.

Cho nên dầu có kiếp sau hay không có kiếp sau một người sống thiện vẫn an lạc. Trong cuộc tu này trong lời dạy của Đức Phật người trí có cái nhìn về hiện tại lẩn kiếp sau nên được gọi là người sáng cả hai mắt. Những vấn đề trong Phật Pháp, cho dầu là người xuất gia hay cư sĩ, người giàu hay người nghèo, có thành đạt hay không thành đạt, lúc nào hễ còn là phàm phu dứt khoát chúng ta có vô số vấn đề phải giải quyết. Ở đây chúng tôi cố tránh chữ ngu và chữ trí chỉ dùng chữ vấn đề. Còn có vấn đề thì chúng ta phải có trách nhiệm cần thiết nhìn thấy vấn đó ngay trong bản thân của mình./.


No comments:

Post a Comment